Thứ Bảy, 31 tháng 12, 2011

Yeu anh tu do trang tron

Yeu anh tu do trang tron

Đăng ngày: 15:58 17-12-2011
Thư mục: Tổng hợp
  • Quan trọng

Ngàn Thu Áo Tím

                                                    Yêu anh từ độ trăng tròn
                                                        { 
{tiếp theo } HAI Sắc Hoa TIGON }
                                                         
Nửa hồn thương đau                                     Nhắn theo chim chiều gửi anh : Lương Văn TH.. và cầu mong . Làm sao...?Em làm
                                      sao...? Để anh  đọc được những lời  này                                                                                            


        
Anh đi một nửa hồn em chết .
Sao anh không ngỏ lời yêu như những chàng trai khác...Em  ước mơ một ngày ,anh nắm lấy tay em và bảo:"Em hãy nhìn vào mắt anh xem em có thật sự yêu anh không"Và em sẽ khóc với anh nhiều thật nhiều ,khóc cho vơi những tủi hờn ôm ấp bấy lâu..!Ngày ấy em chỉ ươc mơ có thế, vậy mà không nói được, để anh quay gót bươc đi rồi âm thầm héo rũ ...!
Đôi bàn tay đáng lẽ phải giao nhau.
Hờ hững thế không chịu cầm quyến luyến.
Và cứ  thế chẳng bao giờ anh chịu nắm tay em.
Anh đẹp trai ,anh giàu sang , anh học thức
Em xấu xí cô đơn ,em bé nhỏ dại khờ, thế mà anh bảo :Anh đã bao lần đau khổ vì yêu, anh bảo ," anh đã bị người yêu phụ bạc,
anh đã bị trúng tên nên anh rất sợ,.anh bảo người yêu của anh thương anh nhiều lắm,  có thể chết vì anh , nhưng anh cũng không bằng ...Cái lon thiếu tá không quân .Anh còn bảo " vợ đẹp là vợ người vợ xấu mới là vợ của  anh ,em tin anh nên em hy vọng ..!Nhưng em vẫn thấy mình xấu xí vô duyên bé nhỏ dại khờ
Chỉ thầm gọi tên anh những đêm trời đông giá buốt , khắc khoải
 trong lòng héo rũ sầu tư...Mấy mươi năm ,làm sao em có thể kể
hêt cùng anh những gì vẫn còn đang chất chứa trong em...!
Vẫn thế lần xui rủi cuối cùng em đến nhà anh ,em đi tìm mãi ,mua được mấy bông hồng ,có lẽ những bông hồng cũng đang xấu xí như em .{ bởi vì ngày ấy bông hồng rât hiếm }
Hôm ấy em đến nhà anh , sao thấy anh lạnh lùng là lạ,  nhớ
lại lời bạn nói hôm qua {con Thảo không bằng cái móng chân
của anh Thông} Em không bằng cái móng chân của anh...!
,tự nghĩ  đến và cảm thấy tủi thân.Buồn...! Sao mà buồn quá...?
 Em quay ra định mang những bông hồng vào để cắm lên bàn của anh ,rồi em sẽ về , nhưng hỡi ơi, những bông hồng đang héo rũ...!  Anh cũng theo sau còn hỏi em."Em mua những bông hồng này tặng cho ai.?" Em nghẹn lời...cúi xuống...! chỉ nói ,thôi em về...Bây giờ V.N rất nhiều hoa lạ, anh ạ..! những bông hoa tươi đẹp...!đâu đâu em cũng thấy có rất nhiều bông hồng đỏ thắm tươi .Em hay mua rất nhiều bông hồng về nhà...! Rồi  lại nhớ  anh ,nhớ đau đáu trong lòng ,nhớ bất tận đau thương ...! 
Ước chi em vặn được thời gian, quay ngược về quá khứ, để em 
còn được mang những bông hồng này đến nhà anh, những bông hồng tươi thắm vô cùng...! Giờ thì......   
Không biết anh có tưởng lầm em là người có đạo{ Thiên chúa} không ?Anh bảo "Nếu anh lỡ thương người có đạo thì mẹ sẽ không bao giờ cho anh theo đạo " và anh kể chuyện "Có một lần anh theo mấy anh bạn về quê {Rạch Giá} , về thăm xóm đạo  tối đến đèn đuốc không có tối thui....Hai bên bờ kinh , tiếng côn trùng kêu vang ,hòa lẫn tiếng kinh cầu thánh ,râm ran xóm đạo 
 , tạo thành một điệu nhạc  U  buồn vang vọng trên sông,anh tò mò định ra xem những âm điệu phát ra từ đâu...? Anh vừa ra khỏi buồng  đến gian nhà giữa, anh vấp phải một người té bò  trên đầu ông,thì ra bên đạo ,'công giáo' họ đang đọc câu thần chú " lỗi tại tôi" Họ tự tay đấm vào ngực mình và đọc ,lỗi tại tôi ' sau này anh mới hiểu' Anh mắc cười và sợ ...nín...thở ... ! Anh rút vào buồng nằm luôn...Sáng sớm khi anh còn nằm trong buồng ,anh đã nghe ông  bố bảo bạn anh , Mày....đuổi...b ...mày ...cái thằng ...mắt xanh ...mũi ..lõ..âấy ...ra   khỏi nhà ...ông ngay ...Đêm hôm qua nó... đè muốn gẫy cổ bố mày . đến bây giờ vẫn còn đau {có lẽ ông tưởng lầm anh là thằng Mỹ con} Bạn anh chưng hửng như từ trên trời rớt xuống ,bởi đêm hôm qua hắn ngủ say như chết ,có biết gì đâu ...? Khỏi nói thì khi ông ra khỏi nhà anh cũng chuồn êm ...  
Lần khác anh lại bảo em"vợ anh Kính có chửa 'Trâu'12, tháng rồi mà chưa sanh ,Em Ạ ! Em thì có biêt gì đâu ,bởi vì ngày ấy
phụ nữ có thai  mấy tháng thì sanh em còn chưa biết ,thì ra...
Có lẽ anh sợ em thương anh  Kính ...?
Anh  Ạ...! Có một điều  anh không hiểu ,.Chỉ một điều anh không hiểu đâu anh...! Anh thì quá cao sang , đứng trước anh
em quá tầm thường ...!
Anh thì ý tứ rụt rè ,em thì sầu tư mặc cảm, một lần anh đến
nhà em ,anh hẹn em," Noel này anh đến đưa em đi chơi nhé...!
Lẽ ra em rất vui mừng ..!, nhưng mà em lại...buồn buồn...!
sầu tư lưỡng ,em chỉ sợ anh thương em như tình thương cô
em gái .Em sợ ..!Mỗi lần gặp anh , về nhà em rất khổ ...!
Em sẽ nhớ anh nhiều lắm ...!Nhớ đến đau đầu không ngủ được
Em dại khờ ,em mặc cảm...Em lo sợ ,
  những đêm dài vắng lặng  suy tư....!
Vì thượng  đế đã ban cho anh nhiều thứ , mà ban cho em chỉ có
một chút tình ,một chút tình bé nhỏ đơn côi, tình yêu đó ,cả linh
  hồn em dành cho anh hết,  em chẳng còn gì, nên em  khờ khạo bơ vơ....!
  Rồi lại thêm một lần em khờ dai
Thêm một lần em mãi mãi xa anh
Trái tim khờ đau thương chất ngất
Một vô tình  em làm mất tình anh
Hôm ấy anh đến chơi hay có việc gì...? vì rất hiếm khi anh đến 
nhà em,đó là lần duy nhât anh hứa sẽ đưa em đi chơi tối Noel 
năm ấy ,gặp ba chồng của chị em cũng đến chơi , khi ông về , em khoe với anh ,ba chồng chị em đó ,vì nghe lầm anh còn hỏi
lại em,ba chồng hả...? Có lẽ quá ngu khờ vô tình,làm anh hiểu
lầm ba chồng của em...! Khi anh về em chợt nhớ ra, mà em cũng
 không đủ khôn lanh dũng khí , để mà đến phân trần cùng anh
Không dám đến tìm anh , vì em sợ nhớ anh nhớ nhiều nhiều
lắm ,nhớ đau đầu không chịu được ...!
Và từ đó anh ra đi không có lời từ biệt
Em một đời da diết nỗi ăn năn
Từng đêm từng đêm ôm kỷ niệm sầu hối tiếc
Tiếc thật nhiều sao mình dại mình ngu
Từng đêm suy tư một mình bên song cửa
Từng đêm rồi lại từng đêm nữa...!
Em một đời tưởng niệm chuyện xa xưa
Một lần anh đưa em đi dạo phố,  anh thì 'galan'  nhường em đi
tươớc  ,em thì cố ý lùi lại phía sau sợ đi trước ... anh nhìn thấy
tướng em xấu xí , đi ngang thì em cao chưa đến vai anh , và anh
cũng biết được ý em ,anh thông minh em lảm gì anh cũng đọc
được ý của em , chỉ tại em quá khờ khạo mà thôi , có phải anh
thương cái khờ của em mà em không biết...?Một lần em đứng
đón xe ngay cửa rạp hát  'Quôc Thái ' Em mua một miếng thơm
to vĩ  đại ,em vừa  đưa lên miệng chưa kịp ăn ,thì anh đi xe đến
anh bảo  "em đi đâu lên anh  chở  " Em  vội vàng dấu miếng thơm sau lưng , lên xe anh ngồi được một lúc , tính tới tính lui
Em buông miếng thơm luôn ,mà lòng tiếc hùi hụi ...
Hai hôm  sau em đến nhà anh , anh cười cười bảo em" anh đi
ngoài đường nhìn thấy mấy cô bé ,cầm trái cóc trái ổi "vui chân
sáo " vừa đi vừa ăn, anh thấy dễ thương làm sao....!Em mắc cở,
biết anh nói mình , thầm nghĩ...Vậy sao, anh không  nói trước..?
 Dĩ vãng  xưa !  Dĩ vãng tìm về....! Bây giờ , bóng chiều đã chìm xuống đôi môi...Bây giờ cô em ngày xưa ấy...! 
" Bao năm sương gió ,trắng tay , trắng nợ, trắng cuộc tình "
Bây giờ...Vườn Thượng Uyển mùa thu ...!, dẫu một bông hoa đẹp , cũng bị xem là tàn úa...Bây giờ , cô em nho nhỏ ngày xưa ấy, gặp lại anh chắc gì dám nhận  ,.Bởi ....! Anh bây giờ có lẽ...! Cao sang hơn xưa nhiều ....!Em bây giờ có lẽ ...! Vẫn ngu khờ như xưa, dù định luật thời gian đã làm tàn phai tất cả, mà 
giọng nói tiếng cười của anh ,vẫn còn như mãi mãi quanh em
Ngày ấy, em rất thich được nhìn thấy anh cười , chị Loan bảo .
Anh hay cười nửa miệng là người chịu lắm khổ sầu, em  bảo,
em cũng cười nửa miệng, chị Loan đoán mò , có khi đúng đấy...!
Anh thì bão " Anh bảo ,anh bao nhiêu lần yêu và dang dở  nên,
có lẽ suốt đời , anh sẽ khổ vì yêu...! Còn Hương em gái của anh
Hai {bạn anh } thì bảo " anh Thông cười nửa miệng anh Thông
khó lắm đó ...! "  Có đúng không anh...? Đúng hay sai , thì nụ cười nửa miệng của anh , vẫn như có như không ,vẫn muôn đời
hiện diện quanh em...Ươc gì....Ươc  gì, em được tái hồi quá khứ,
ước gì em còn gặp lại người xưa...! Ươc gì ... Em lại được một lần , nhìn thấy nụ cười nửa miệng của anh , nụ cười vẫn như có
như  không , nụ cười dịu dàng như nắng ấm ...! Em ước  ao được
một lần ,cho xót xa tủi hờn không còn nữa , để lòng mơ một ngày nắng đẹp bên hiên nhà , ngày xưa ấy ...!, và ngày ấy....
Em  vẫn chờ , em vẫn đợi ,dù cho đến bao giờ....?
Một ngàn  năm...? Một  vạn  năm ....?
Rồi những đêm em nằm không ngủ ,và cứ miên man suy nghĩ về quá khứ ,vì sao anh rụt rè không nói , vì sao anh bóng gió xa gần , đến bây giờ thì em mới mang máng hiểu ra ,có lẽ khi yêu ,anh cũng rụt rè như con gái ....
"Anh rụt rè  . Em ngơ ngác nên chi
Anh bên em , mà em để anh đi
Em làm nũng, quyết giữ lòng kiêu hãnh
Anh ở đó, em làm như tẻ lạnh
Anh đi rồi, thôi mong mỏi còn chi...?
Anh bên em .mà em để anh đi...!
Suốt cuộc đời em ,ăn năn nuối tiéc
Anh mãi mãi phương trời xa có biêt
Cô em  hoài ! thương tiếc  thủa đầu xanh
Không được yêu, không được hẹn ...Đợi chờ...!
Anh ra đi...!Lời từ ly .Không có
Bước chân buồn ! Em khắc khoải , mãi tìm anh
Ôm cô đơn ! Trên khắp nẻo phố phường...
Rồi những chiều buồn rũ
Em nhìn mây lam phủ
Hướng mắt  về muôn  phương
Hầu tìm người yêu cũ
Cho đỡ  nhớ đỡ thương
Em nào thấy được gì
Hàng cây buồn lá đổ
Em chợt nhớ mùa thu
Chim lạc bầy xao xác
Chim bay về nơi đâu
Em đau đớn gục đầu....!
Nửa vành môi sầu em thương nhớ...!
Nửa vành môi giờ,  anh mãi mãi ....Dấu yêu xa....
                              nguyennguyenthao1953
                  http://vn360plus.yahoo.com/ /nguyennguyenthao1953
                            Đ.T, 37134887
Tôi vẫn yêu anh như tôi thầm nhớ
Tuy biết anh đi không bao giờ về
Để nhìn từng hạt sương chết trên lá khô
Réo tên người yêu suốt trong

còn nửa hồn kia bỗng dại khờ.
Em  đem gom nửa hồn khờ dại .
Kể chuyện người đi chẳng hẹn về
                                               Vì anh ngỏ lời yêu  ,vào một đêm trăng khuyết
                                               Để bây giờ em tiếc , một vầng trăng không tròn
                                             Một  ngàn năm  ,một vạn năm con tằm vẫn kiêp con tằm 
                                             giăng tơ........
Em vẫn đợi vẫn chờ...Một tình yêu không hiện  hữu ,một tình đẹp song phương ,nhưng  đôi lứa  lại 
chối từ.Anh thì cứ  rụt rè ngỏ lời  làm mai cho em gái  .đòi em làm  mai  lại  cho anh  .Em thi cứ chối từ  sợ anh làm  mai thật , bởi anh thì có quá  nhiều  bè  bạn  ,mà  em thì  trái dât  này , duy chỉ  có anh  thôi                             

Thứ Tư, 14 tháng 12, 2011

Yeu anh tu do trang tron

Ngàn Thu Áo Tím

                                                    Yêu anh từ độ trăng tròn
                                                        { 
{tiếp theo } HAI Sắc Hoa TIGON }
                                                         
Nửa hồn thương đau                                     Nhắn theo chim chiều gửi anh : Lương Văn TH.. và cầu mong . Làm sao...?Em làm
                                      sao...? Để anh  đọc được những lời  này                                                                                            


        
Anh đi một nửa hồn em chết .
còn nửa hồn kia bỗng dại khờ.
Em  đem gom nửa hồn khờ dại .
Kể chuyện người đi chẳng hẹn về
                                               Vì anh ngỏ lời yêu  ,vào một đêm trăng khuyết
                                               Để bây giờ em tiếc , một vầng trăng không tròn
                                             Một  ngàn năm  ,một vạn năm con tằm vẫn kiêp con tằm 
                                             giăng tơ........
Em vẫn đợi vẫn chờ...Một tình yêu không hiện  hữu ,một tình đẹp song phương ,nhưng  đôi lứa  lại 
chối từ.Anh thì cứ  rụt rè ngỏ lời  làm mai cho em gái  .đòi em làm  mai  lại  cho anh  .Em thi cứ chối từ  sợ anh làm  mai thật , bởi anh thì có quá  nhiều  bè  bạn  ,mà  em thì  trái dât  này , duy chỉ  có anh  thôi                             

Sao anh không ngỏ lời yêu như những chàng trai khác...Em  ước mơ một ngày ,anh nắm lấy tay em và bảo:"Em hãy nhìn vào mắt anh xem em có thật sự yêu anh không"Và em sẽ khóc với anh nhiều thật nhiều ,khóc cho vơi những tủi hờn ôm ấp bấy lâu..!Ngày ấy em chỉ ươc mơ có thế, vậy mà không nói được, để anh quay gót bươc đi rồi âm thầm héo rũ ...!
Đôi bàn tay đáng lẽ phải giao nhau.
Hờ hững thế không chịu cầm quyến luyến.
Và cứ  thế chẳng bao giờ anh chịu nắm tay em.
Anh đẹp trai ,anh giàu sang , anh học thức
Em xấu xí cô đơn ,em bé nhỏ dại khờ, thế mà anh bảo :Anh đã bao lần đau khổ vì yêu, anh bảo ," anh đã bị người yêu phụ bạc,
anh đã bị trúng tên nên anh rất sợ,.anh bảo người yêu của anh thương anh nhiều lắm,  có thể chết vì anh , nhưng anh cũng không bằng ...Cái lon thiếu tá không quân .Anh còn bảo " vợ đẹp là vợ người vợ xấu mới là vợ của  anh ,em tin anh nên em hy vọng ..!Nhưng em vẫn thấy mình xấu xí vô duyên bé nhỏ dại khờ
Chỉ thầm gọi tên anh những đêm trời đông giá buốt , khắc khoải
 trong lòng héo rũ sầu tư...Mấy mươi năm ,làm sao em có thể kể
hêt cùng anh những gì vẫn còn đang chất chứa trong em...!
Vẫn thế lần xui rủi cuối cùng em đến nhà anh ,em đi tìm mãi ,mua được mấy bông hồng ,có lẽ những bông hồng cũng đang xấu xí như em .{ bởi vì ngày ấy bông hồng rât hiếm }
Hôm ấy em đến nhà anh , sao thấy anh lạnh lùng là lạ,  nhớ
lại lời bạn nói hôm qua {con Thảo không bằng cái móng chân
của anh Thông} Em không bằng cái móng chân của anh...!
,tự nghĩ  đến và cảm thấy tủi thân.Buồn...! Sao mà buồn quá...?
 Em quay ra định mang những bông hồng vào để cắm lên bàn của anh ,rồi em sẽ về , nhưng hỡi ơi, những bông hồng đang héo rũ...!  Anh cũng theo sau còn hỏi em."Em mua những bông hồng này tặng cho ai.?" Em nghẹn lời...cúi xuống...! chỉ nói ,thôi em về...Bây giờ V.N rất nhiều hoa lạ, anh ạ..! những bông hoa tươi đẹp...!đâu đâu em cũng thấy có rất nhiều bông hồng đỏ thắm tươi .Em hay mua rất nhiều bông hồng về nhà...! Rồi  lại nhớ  anh ,nhớ đau đáu trong lòng ,nhớ bất tận đau thương ...! 
Ước chi em vặn được thời gian, quay ngược về quá khứ, để em 
còn được mang những bông hồng này đến nhà anh, những bông hồng tươi thắm vô cùng...! Giờ thì......   
Không biết anh có tưởng lầm em là người có đạo{ Thiên chúa} không ?Anh bảo "Nếu anh lỡ thương người có đạo thì mẹ sẽ không bao giờ cho anh theo đạo " và anh kể chuyện "Có một lần anh theo mấy anh bạn về quê {Rạch Giá} , về thăm xóm đạo  tối đến đèn đuốc không có tối thui....Hai bên bờ kinh , tiếng côn trùng kêu vang ,hòa lẫn tiếng kinh cầu thánh ,râm ran xóm đạo 
 , tạo thành một điệu nhạc  U  buồn vang vọng trên sông,anh tò mò định ra xem những âm điệu phát ra từ đâu...? Anh vừa ra khỏi buồng  đến gian nhà giữa, anh vấp phải một người té bò  trên đầu ông,thì ra bên đạo ,'công giáo' họ đang đọc câu thần chú " lỗi tại tôi" Họ tự tay đấm vào ngực mình và đọc ,lỗi tại tôi ' sau này anh mới hiểu' Anh mắc cười và sợ ...nín...thở ... ! Anh rút vào buồng nằm luôn...Sáng sớm khi anh còn nằm trong buồng ,anh đã nghe ông  bố bảo bạn anh , Mày....đuổi...b ...mày ...cái thằng ...mắt xanh ...mũi ..lõ..âấy ...ra   khỏi nhà ...ông ngay ...Đêm hôm qua nó... đè muốn gẫy cổ bố mày . đến bây giờ vẫn còn đau {có lẽ ông tưởng lầm anh là thằng Mỹ con} Bạn anh chưng hửng như từ trên trời rớt xuống ,bởi đêm hôm qua hắn ngủ say như chết ,có biết gì đâu ...? Khỏi nói thì khi ông ra khỏi nhà anh cũng chuồn êm ...  
Lần khác anh lại bảo em"vợ anh Kính có chửa 'Trâu'12, tháng rồi mà chưa sanh ,Em Ạ ! Em thì có biêt gì đâu ,bởi vì ngày ấy
phụ nữ có thai  mấy tháng thì sanh em còn chưa biết ,thì ra...
Có lẽ anh sợ em thương anh  Kính ...?
Anh  Ạ...! Có một điều  anh không hiểu ,.Chỉ một điều anh không hiểu đâu anh...! Anh thì quá cao sang , đứng trước anh
em quá tầm thường ...!
Anh thì ý tứ rụt rè ,em thì sầu tư mặc cảm, một lần anh đến
nhà em ,anh hẹn em," Noel này anh đến đưa em đi chơi nhé...!
Lẽ ra em rất vui mừng ..!, nhưng mà em lại...buồn buồn...!
sầu tư lưỡng ,em chỉ sợ anh thương em như tình thương cô
em gái .Em sợ ..!Mỗi lần gặp anh , về nhà em rất khổ ...!
Em sẽ nhớ anh nhiều lắm ...!Nhớ đến đau đầu không ngủ được
Em dại khờ ,em mặc cảm...Em lo sợ ,
  những đêm dài vắng lặng  suy tư....!
Vì thượng  đế đã ban cho anh nhiều thứ , mà ban cho em chỉ có
một chút tình ,một chút tình bé nhỏ đơn côi, tình yêu đó ,cả linh
  hồn em dành cho anh hết,  em chẳng còn gì, nên em  khờ khạo bơ vơ....!
  Rồi lại thêm một lần em khờ dai
Thêm một lần em mãi mãi xa anh
Trái tim khờ đau thương chất ngất
Một vô tình  em làm mất tình anh
Hôm ấy anh đến chơi hay có việc gì...? vì rất hiếm khi anh đến 
nhà em,đó là lần duy nhât anh hứa sẽ đưa em đi chơi tối Noel 
năm ấy ,gặp ba chồng của chị em cũng đến chơi , khi ông về , em khoe với anh ,ba chồng chị em đó ,vì nghe lầm anh còn hỏi
lại em,ba chồng hả...? Có lẽ quá ngu khờ vô tình,làm anh hiểu
lầm ba chồng của em...! Khi anh về em chợt nhớ ra, mà em cũng
 không đủ khôn lanh dũng khí , để mà đến phân trần cùng anh
Không dám đến tìm anh , vì em sợ nhớ anh nhớ nhiều nhiều
lắm ,nhớ đau đầu không chịu được ...!
Và từ đó anh ra đi không có lời từ biệt
Em một đời da diết nỗi ăn năn
Từng đêm từng đêm ôm kỷ niệm sầu hối tiếc
Tiếc thật nhiều sao mình dại mình ngu
Từng đêm suy tư một mình bên song cửa
Từng đêm rồi lại từng đêm nữa...!
Em một đời tưởng niệm chuyện xa xưa
Một lần anh đưa em đi dạo phố,  anh thì 'galan'  nhường em đi
tươớc  ,em thì cố ý lùi lại phía sau sợ đi trước ... anh nhìn thấy
tướng em xấu xí , đi ngang thì em cao chưa đến vai anh , và anh
cũng biết được ý em ,anh thông minh em lảm gì anh cũng đọc
được ý của em , chỉ tại em quá khờ khạo mà thôi , có phải anh
thương cái khờ của em mà em không biết...?Một lần em đứng
đón xe ngay cửa rạp hát  'Quôc Thái ' Em mua một miếng thơm
to vĩ  đại ,em vừa  đưa lên miệng chưa kịp ăn ,thì anh đi xe đến
anh bảo  "em đi đâu lên anh  chở  " Em  vội vàng dấu miếng thơm sau lưng , lên xe anh ngồi được một lúc , tính tới tính lui
Em buông miếng thơm luôn ,mà lòng tiếc hùi hụi ...
Hai hôm  sau em đến nhà anh , anh cười cười bảo em" anh đi
ngoài đường nhìn thấy mấy cô bé ,cầm trái cóc trái ổi "vui chân
sáo " vừa đi vừa ăn, anh thấy dễ thương làm sao....!Em mắc cở,
biết anh nói mình , thầm nghĩ...Vậy sao, anh không  nói trước..?
 Dĩ vãng  xưa !  Dĩ vãng tìm về....! Bây giờ , bóng chiều đã chìm xuống đôi môi...Bây giờ cô em ngày xưa ấy...! 
" Bao năm sương gió ,trắng tay , trắng nợ, trắng cuộc tình "
Bây giờ...Vườn Thượng Uyển mùa thu ...!, dẫu một bông hoa đẹp , cũng bị xem là tàn úa...Bây giờ , cô em nho nhỏ ngày xưa ấy, gặp lại anh chắc gì dám nhận  ,.Bởi ....! Anh bây giờ có lẽ...! Cao sang hơn xưa nhiều ....!Em bây giờ có lẽ ...! Vẫn ngu khờ như xưa, dù định luật thời gian đã làm tàn phai tất cả, mà 
giọng nói tiếng cười của anh ,vẫn còn như mãi mãi quanh em
Ngày ấy, em rất thich được nhìn thấy anh cười , chị Loan bảo .
Anh hay cười nửa miệng là người chịu lắm khổ sầu, em  bảo,
em cũng cười nửa miệng, chị Loan đoán mò , có khi đúng đấy...!
Anh thì bão " Anh bảo ,anh bao nhiêu lần yêu và dang dở  nên,
có lẽ suốt đời , anh sẽ khổ vì yêu...! Còn Hương em gái của anh
Hai {bạn anh } thì bảo " anh Thông cười nửa miệng anh Thông
khó lắm đó ...! "  Có đúng không anh...? Đúng hay sai , thì nụ cười nửa miệng của anh , vẫn như có như không ,vẫn muôn đời
hiện diện quanh em...Ươc gì....Ươc  gì, em được tái hồi quá khứ,
ước gì em còn gặp lại người xưa...! Ươc gì ... Em lại được một lần , nhìn thấy nụ cười nửa miệng của anh , nụ cười vẫn như có
như  không , nụ cười dịu dàng như nắng ấm ...! Em ước  ao được
một lần ,cho xót xa tủi hờn không còn nữa , để lòng mơ một ngày nắng đẹp bên hiên nhà , ngày xưa ấy ...!, và ngày ấy....
Em  vẫn chờ , em vẫn đợi ,dù cho đến bao giờ....?
Một ngàn  năm...? Một  vạn  năm ....?
Rồi những đêm em nằm không ngủ ,và cứ miên man suy nghĩ về quá khứ ,vì sao anh rụt rè không nói , vì sao anh bóng gió xa gần , đến bây giờ thì em mới mang máng hiểu ra ,có lẽ khi yêu ,anh cũng rụt rè như con gái ....
"Anh rụt rè  . Em ngơ ngác nên chi
Anh bên em , mà em để anh đi
Em làm nũng, quyết giữ lòng kiêu hãnh
Anh ở đó, em làm như tẻ lạnh
Anh đi rồi, thôi mong mỏi còn chi...?
Anh bên em .mà em để anh đi...!
Suốt cuộc đời em ,ăn năn nuối tiéc
Anh mãi mãi phương trời xa có biêt
Cô em  hoài ! thương tiếc  thủa đầu xanh
Không được yêu, không được hẹn ...Đợi chờ...!
Anh ra đi...!Lời từ ly .Không có
Bước chân buồn ! Em khắc khoải , mãi tìm anh
Ôm cô đơn ! Trên khắp nẻo phố phường...
Rồi những chiều buồn rũ
Em nhìn mây lam phủ
Hướng mắt  về muôn  phương
Hầu tìm người yêu cũ
Cho đỡ  nhớ đỡ thương
Em nào thấy được gì
Hàng cây buồn lá đổ
Em chợt nhớ mùa thu
Chim lạc bầy xao xác
Chim bay về nơi đâu
Em đau đớn gục đầu....!
Nửa vành môi sầu em thương nhớ...!
Nửa vành môi giờ,  anh mãi mãi ....Dấu yêu xa....
                              nguyennguyenthao1953
                  http://vn360plus.yahoo.com/ /nguyennguyenthao1953
                            Đ.T, 37134887
Tôi vẫn yêu anh như tôi thầm nhớ
Tuy biết anh đi không bao giờ về
Để nhìn từng hạt sương chết trên lá khô
Réo tên người yêu suốt trong mùa thu